Thơ tình tổng hợp

By
Thôi Em hãy cứ đi đi
Đừng suy, đừng nghĩ hay vì vấn vương
Anh giờ nay chẳng còn thương
Em đi một hướng, Anh đi một đường
Hai Ta chia ngã tình trường
Đừng vì ý tưởng,, yêu đương chạnh lòng
Em đi theo ngã má hồng
Còn Anh một bóng gió Đông lạnh lùng
Đôi Ta chia ngã trùng phùng
Tình không chung đụng, ngại ngùng tiếc chi
Em đi theo nghĩa chia ly
Phần Anh vì lý, tình suy bởi lòng
Em đi ! Anh lệ hai dòng
Nhưng thôi dáng bóng, chỉ trong mơ màng
Thương chi số kiếp bẽ bàng
Tình Em lai láng,thênh thang đường mòn
Còn Anh ở lại cuối non
Chữ yêu giữ trọn, như hòn vọng phu
Em đi như thoáng gió Thu
Tình Anh ũ rũ, sương mù phố đêm
Em đi chân bước cho êm
Hương đời hãy nếm,gối mềm hãy nâng
Ngại chi Anh kiếp phong vân
Yêu đương lận đận, tình cân thiếu thừa
Ngại chi mưa gió lạnh đùa
Anh không bệnh cảm như xưa đâu mà
Em đi hãy cứ mặn mà
Như rừng thay lá, xanh da đẹp người
Lo chi thân héo lười cười
Hãy đi, hãy cưới, bóng người Em yêu
Thân Anh biết số quạnh hiu
Bốn mùa đau yếu như chiều mưa ngâu
Em đi cho đẹp tóc nâu
Sợ chi trời xấu, Anh sầu nhớ ai !
Em đi hãy kiếm tương lai
Anh thời ở lại, mơ vai người tình
Lo chi duyên phận chúng mình
Suy chi, nhớ chỉ, là hình bóng thôi
Số Anh bạc bẽo đơn côi
Sáng trưa, chiều tối, chia ngôi tại trời
Chỉ mong Em kiếp sống đời
Tương lai vời vợi, dâng mời trước hiên
Lo chi tình khóc Anh điên
Mai kia tan biến như thuyền ra khơi
Chắc là lúc đó thảnh thơi
Không mong , không đợi, đời vơi nỗi sầu
Như Thu vàng lá phai màu
Nay lìa thân thể, mai về rất mau
Chỉ cần ráng đợi mùa sau
Lá kia trở lại, cơn đau sẻ tàn
Rồi Anh sẽ có cô nàng
Sớm trưa làm bạn, tình chàng thiếp yêu
Hồn thơ tim chẳng cô liêu
Tình là giai điệu, một chiều lá rơi!!!!

NẼO XƯA...


Đường ta về... Hôm nay dưng lạnh lẽo
Nẽo lối xưa, hoa như héo chẳng cười
Lá chẳng tươi, cây như lười nãy lộc
Cơn gió nào, vội thổi tóc Thu bay
Đường Ta về, Người ơi!!! Hỡi có hay
Yêu thương đấy, như Thu này khác lạ
Khoác áo mà, dạ như giá buốt đau
Đường Ta về, đâu hai chữ bên nhau
Bao yêu dấu, đã vùi sâu dĩ vãng
Chỉ còn đây, một khung trời Thu bạn
Đến vội vàng, rồi cũng tãn Xuân qua
Đương Ta về, chiều nay chỉ có Ta
Đi trong Ta, đi trong thu , trong lá
Đường Ta về, chiếu nay sao buồn quá
Tưởng chiều tà, hồn Thu ngã hôm qua


CŨNG ĐÀNH..

Có duyên ở đợ củng vui 
Không duyên , rên tiếng ngậm ngùi mà thôi
Thôi đành là thế mà thôi
Sáng trưa chiều tối để rồi cũng xa
Củng đành vậy đó hởi ta 
Đến đi vội vả, thôi là từ đây !
Tạ từ chiều buổi hôm nay
Tương lai mai đấy, ai hay được gì !
Một câu tình chử ly kì
Giờ là nhật kí buổi nì cũng nên 
Thôi đành là thế lãng quên
Chử thương bỏ lại một bên đường mòn
Vì nay tơ vắng duyên tròn
Trăm năm, chẳng trọn , thương còn cho ai ! 
Thôi đành là thế nhạt phai 
Ái ân gói lại , cửa gài từ đây !!!!!

KHÔNG CÒN !

Tình đã không còn , nuối tiếc chi
Trăng thanh phủ tuyết bởi thơ si
Thương viết , có chăng buồn nhật ký 
Thôi đành để gió nghỉ và suy !!!!



TA TRẢ NỢ TÌNH..!!!!!


Vương chi cho dạ xót cay
Lời yêu lầp đậy, mộ xây chử tình 
Trăn chi ! trở chỉ là mình
Lòng thanh , tâm tịnh , chờ bình minh lên 
Nhớ chi ! tình đả không tên 
Vội đi , vội đến người quên mất rồi
Mong chi! khi bóng khuất đồi
Mơ chi đêm tối , để ngồi đón trăng 
Lo chi ! cho dạ băng khoăn
Lòng thêm trái đắng, gối chăn lạnh lùng
Nghỉ chi ! khi gặp ngại ngùng
Vành không dính thúng , tương phùng chỉ mơ !
Trông chi ! cho dáng ngẩn ngơ 
Không duyên , chẳng nợ trăng thơ củng sầu!!!!

NHẮM MẮT


Nhắm mắt , thảnh thơi bỏ sự đời 
Vương chi , trăn trở , lở cuộc chơi 
Tương lai, ai biết bao ngày tới !
Nhập cuôc , đươc chơi , cả môt đời !!!!


KHÓI THUỐC...


Đêm nay một nữa vầng trăng
Thả hồn khói thuốc, băng khoăng nghĩ nhiều
Nhớ xưa những buồi khi yêu
Những chiều dang díu, dáng yêu hẹn hò
Cùng ai đi dạo phố đò
Hai ta đây đó, chuyện trò gần xa
Chờ trăng lên đến đầu hoa
Hôn yêu má phấn, chỉ ta và nàng
Nét thơ ngây ngất tình tràn
Thả hồn hương thoáng, môi chàng ngọt thương
Nồng nàn hai thể giăng vương
Hòa chung một hướng, trăng nhường khung gian
Gió như vội bước lang thang
Để đôi bướm bạn, chứa chan bão tình
Thuyền trôi như cũng chìm mình
Lướt vờ mặt nước, neo đinh thã hồn
Để trăng ở lại cuối thôn
Thóang mờ lẫn trốn, môi hôn tặng nàng
Hòa theo với nhịp tim chàng
Quyện vào gió thỏang, lan tràn bốn phương
Nơi nào cũng có yêu thương
Chốn nào cũng nghĩ, Thiên Đường chỉ Ta


NGÕ VẮNG....


Lỡ yêu rôi, khổ lắm ai ơi!!!!
Âu sầu chất chứa mộng đầy vơi
Yêu ai gối mộng chờ đêm đến
Ngõ vắng tâm tư chẳng nên lời

VĂNG ÂM THANH ĐÁ

Trong cô đơn Ta tìm về quá khứ
Lời hẹn thề, in từng chữ tim đau
Ngỡ dòng đời khi gặp gỡ bên nhau
Bao yêu dấu, mãi về sau duyên nợ

Nhưng than ôi ! chuyến xe đời chẳng nợ
Đoạn nữa đường, ve lại sợ Hè sang
Để nắng chang, dưng thiếu bóng Phượng nàng
Sân trường lớp, không dáng chàng ngóng đợi

Sợi tơ tình dường như ngưng chả lợi
Chặng đường đời, Ai sẽ đến bên Ta ????
Tên má hoa , bỗng văng âm thanh đá
Quá khứ la` một trang đã mực in !


NỮA VẦNG TRĂNG.



Trao Anh một nữa vầng trăng...
Nữa vầng Em giữ, băng khoăn nhớ Người
Bấy lâu Trăng- Gió mãi cười
Phần Em một nữa, Người thời nơi đâu...???
Lời buồn nặng hạt mưa ngâu
Anh đi đề lại, vấn vương Em sầu
Nhớ chăng những buổi ban đầu
Nhìn trăng nguyện ước, trọn đời có nhau




Giờ trăng... sao lại nát nhầu!!!
Em đi tìm lại, vầng trăng âu sầu.....



BUỔI HẸN ĐẦU

Mai sẻ đến ! hẹn người gặp gở
Sao giờ nay` ta nghỉ vu vơ
Đêm về gối nguyệt cung tơ 
Mong mai gặp gở ! mai chờ ngày mai !!!

NGẨM NGHỈ

Cũng ngộ nghỉ , chiều hôm nay thứ bảy
Đo' và đây chưa thấy mặt bao giờ
Buổi hẹn sơ như gặp gở duyên tơ
Bao bở ngở dâng trao` trong nổi nhớ !!

Đêm ta về ! ngẩm suy năm canh trở
Tự hỏi mình sao hồn lại ngẩn ngơ?
Phải chăng ta , sau buổi hen. đơn sơ?
Mang nổi nhớ , ôm tình yêu muôn thủa?

Và còn ai ! sau buổi đầu gặp gở !
Khi đêm về ! gối có mộng , có mơ?
Có tâm tư , yêu bóng một chiều thơ? 
Hay dan dở bởi ta không duyên nợ?

Nói đi người tim ta nay rất sợ !
Sợ ! tơ tình như một thoáng giấc mơ !
Sợ đêm thơ ngẩn ngơ bao trăn trở !
Sợ vu vơ , nổi nhớ chỉ dại khờ!!

SAY ĐẮM

Mới găp em thôi có một ngày
Đêm về hôn mộng đậm môi say 
Yêu ơi ! thương ấy hôm thứ bảy 
Gặp gở buổi này thật ngất ngây !!!

Một NGÀY NHỚ

Một ngày cũng gần qua 
Bóng ai lại khuất xa 
Chỉ còn lại mình ta 
Bên thu vàng rơi lá 


Một ngày thương nhớ quá 
Vì bậu chẳng ghé qua 
Chỉ còn lại mình ta 
Niềm thương ôi khó tả !

Một ngày thôi như đã 
Một thế kỉ chia xa 
Chỉ còn lại mình ta 
Nơi đất người xứ lạ

Một ngày như nắng hạ
Thiêu đốt cả hồn ta 
Một ngày bé đi xa 
Ôi! một ngày nhớ quá !

DỔI HỜN

Giận Nhỏ qua' đi chẳng trả lời
Trăm thưong anh gởi , bé lại chơi 
Chẳng mong ! không đợi yêu ai tới 
Để những trang thơ rớt giữa đời 

Giận Nhỏ quá đi ! chả gọi anh 
Biến thân , mất bóng giữa trời xanh 
Trong mưa , một cỏi ai cô quạnh 
Giận Nhỏ quá đi nhưng chẳng đành !!!

MƯỜI THƯƠNG

Một thương vì bé tóc thề
Hai thương tại bé không mê shopping
Ba thương cái chử chung tình
Bốn thương bởi dáng thân hình sexy
Năm thương vì bé babe
Sáu thương thời tại bờ mi phượng hoàng
Bảy thương tính bé không càng
Tám thương tình bạn của nàng chung quanh
Chín thương vì bé yêu anh 
Mười thương ! thương bé kết thành vòm hoa!!

NẾU ĐƯỢC

Giá như ta níu trăng trao bé đươc !
Hay nguyện cầu một điều ước tặng em !
Thời ta sẻ gói vào thêm !
Bao nhiêu thương mến gối êm em nằm !

NẶNG GÁNH

Một cánh hoa rơi rớt giữa đời
Bước chân lưu lạc , nắng vờn chơi
Nặng mang luyến thương , yêu ai với?
Lặng lẻ một nơi cuối chợ trời !!!

PHẬN HỒNG


Rằng thương, thương xót một cánh hoa
Chợ đời lắm nẻo...nhuốm phong ba
Phận mỏng, duyên sầu...đêm cô giá
Chờ người...biết có...vẹn tình xa !!

BẢY NĂM VÀ NGƯỢC LẠI

Bảy năm ta yêu em 
Bảy năm đem tất cả
Bảy năm yêu vội vả
Bảy năm đả không còn

Bảy năm chung đường mòn
Bảy năm non hẹn biển
Bảy năm chưa thực hiện
Bảy năm tiển người đi

Bảy năm trái tim si
Bảy năm nghỉ và suy
Bảy năm vội bước đi
Bảy năm ly rượu cạn

Bảy năm yêu nắng hạn
Bảy năm nhạn vây quanh
Bảy năm thật mong manh
Bảy năm xanh mộ cỏ

Bảy năm bên vai nhỏ 
Bảy năm ngó từng giờ
Bảy năm dạ bơ vơ
Bảy năm thơ mất cả

Bảy năm thương trao cả 
Bảy năm đã cho ai 
Bảy năm của ngày mai ! 
Bảy năm dài thiên phận !

THỔN THỨC

Ba mùa dừng lại ngoảnh mặt ngơ
Thu lại hiên ngang thả lá vàng
Lòng như thanh thản , tình vọng lại
Nhìn ngắm bốn mùa nghỉ miên mang

MƯA RƠI

Bổng dưng gió lại thét gào
Cây thu xạt xạo mưa ào vội rơi
Bên đời ta hỏi bạn ơi ! 
Mưa rơi nặng hạt bạn thời có hay ?
Ước gì bạn ở nơi đây
Cho tâm sự ấy được phay tỏ bày
Nói nghe chuyện của buổi này
Nhưng thôi cất đậy , mưa này chỉ ta !

CÔ TỊCH

Sao trời mắt hái đủ năm canh
Côn trùng rên rỉ dụ sương manh
Song thưa , cửa hé , đông gió lạnh
Tứ bề , một cảnh , chỉ mình anh 

BIỆT SƠN KHÊ

Bình minh thức dậy trong nhân thế
Đêm vắng, ngủ quên , chặng cận kề
Trăng lơ , treo lững, ngưng lời thệ
Một thể , không về , biệt sơn khê

CÒN ĐÂU

Còn đâu chiều lá thu phai 
Còn đâu ân ái mắt nai một ngày
Còn đâu những buổi sum vầy
Ta chờ người đấy xây đầy tương tư
Còn đâu những buổi chiều hư 
Hai ta kháck lử, lá thư chuyển lời
Còn đâu những tối trăng ngời
Anh yêu , em đợi , gió lời đắm say 
Còn đâu ! giờ buổi hôm nay ! 
Ta còn ! người đấy ! tình bay mất rồi !...!...!


RẠN NỨT

Mảnh gương thanh bổng nhiên rạn nứt
Sợi tơ tình ai se đứt bởi đâu ! 
Cung đàn lở nhịp nhớ nhau 
Nay đâu còn nữa gợi sầu mà thôi

Xưa giờ em ở bên tôi
Nay tình hai lối đá vôi chẳng còn
Bước chân thiếu vắng đường mòn
Chử yêu gói trọn đầu non gió lùa

Em đi thu lặng đã bao mùa
Ta đêm gối dựa , dáng xưa ngở ngàng
Còn em bước mạnh vội vàng
Như cơn gió ngạn, bên đàng lá bay 

Tạ từ ! sao dạ chua cay ! 
Phải chăng gương ấy chứa đầy hình ai ?
Còn ta ! dáng đấy chắc phai ! 
Nên gương rạn nứt , chia hai mảnh rồi !!

PHÙ DU

Tình yêu đó - phù du cơn sóng vổ
Lúc xô bờ - mang cám dổ cát thương
Thắt tơ vương - trao hết hương biển cả
Khi lạnh lùng- bôi dấu giả nhân in..

ẢO MỘNG

Một người buồn bả bước đó đây 
Đi trong hoang vắng lặng cỏ cây 
Cố quên ! lại thấy hình ai đấy
Mờ ảo trong mây , phủ trùm vây !

Trông xa ! khói tỏa như khơi dậy
Dạ thổn thức say ! mắt lệ cay 
Lặng đi tìm lối tim vẩy gọi
Vắng vẻ , đơn côi giữa trời mây ...!..!..

TRỞ GIẤC

Năm canh trăn trở giấc đêm thâu 
Tiếng gỏ kinh câu lại gợi sầu
Gói tơ theo gió đi muôn hướng
Mang cả niềm thương nhớ bạc đầu

THẲNG GIẤC

Nhắm mắt , thảnh thơi, bỏ sự đời
Vương chi , trăn trở , lở cuộc chơi
Tương lai , ai biết ! bao ngày tới....?..
Nhập cuộc , được chơi , cả một đời...!..!..

KHOẢNG KHẮC

Hôm nay soạn lại trang thư củ
Chợt dáng xưa ! ấp ủ, lại về..!..
Từng dòng mực ngọt ...tái tê....
Người ơi ! có thể... trở về đêm nay....!..!...

RU EM....

Ru em vào giấc mộng say
Quên đi ngày tháng trong tay gối đầu
Ru em vào giấc mộng sầu
Lời thơ ôm ấp, chuỗi ngày có nhau
Ru em năm tháng tình sâu
Tình nào mới biết, dài lâu hỡi Người!!!
Ru em ánh mắt, thay lời
Tay Anh em gối, ru hời à ơi...
Anh còn nhớ mãi Em ơi!!!
Làm sao quên được. đôi môi tươi cười
Tóc còn vướng mãi chân Tôi
Bờ hồ ghế đá, một thời.... sao quên!!!!!

TÌNH YÊU

Tình yêu khi giận khi hờn
Khi đùa , khi dởn , trăng vờn gió mây 
Có khi tình đẹp ngất ngây
Say trong hè cháy của ngày chói chang
Lại khi tình bước lang thang
Lãng du gió thoảng để chàng ngẩn ngơ
Đôi khi đẹp tựa trăng mơ 
Tô đêm nổi nhớ để thơ tỏ bày
Khi thời chu mặt cau mày
Mắt xanh liếc háy nét đầy hờn căm 
Lúc thời cặn kẻ hỏi thăm 
Lời , hồn sâu đậm như tằm giăn tơ
Khi thời dạ lại thẩn thơ
Thoáng đông chẳng nhớ....thu mơ điều gì
Lắm khi lại rất ly kì
Ẩn mờ huyền bí , ta ghi vào lòng
Đôi khi tình lại bềnh bồng
Biển, thuyền lướt sóng phụ lòng bến xưa
Khi thời tình lại như mưa
Lệ tràn chan chứa, hứa đưa ai về
Lắm khi lại rất vụng về
Vung văng kể lể chữ thề bỏ quên
Đôi khi tình lại không tên
Vội đi , vội đến , trăng chênh mặt hồ
Lại khi tình thật hồ đồ
Hận vần câu đố trăng tô nguyệt cầm
Lắm khi tình lại nhủ thầm
Lời yêu gởi gấm cả tâm lẩn hồn
Đôi khi tình lại bồn chồn
Chẳng từ , chẳng tồn , vả vồn gặp em 
Khi thời ...tình chỉ đứng xem
Coi ai gói gém , màng rèm chỉ lay 
Có khi tình lại ngủ say
Chẳng hay , chẳng thấy ai xây mộng vàng
Lại khi tình chử phủ phàn
Chia đôi cách nhạn không màng chờ ai 
Rồi khi tình tựa mắt nai 
Mong vờ hái trái để chài tương tư 
Lắm khi lúc thực , lúc hư 
Trải qua , đả thử nhưng chừ chả hay ...! ..

TRANG Y

Thôi là thế ....! không còn cho nhau nữa !
Chẳng hẹn đưa .... bỏ lời hứa một trưa 
Thoáng gió xưa .... chỉ làm tưa cỏ dại
Nhạt gót hài ..... chỉ còn lại dấu chân 
Dáng quen thân ..... bút đoạn phân... má phấn 
Môi gởi gần .... mực ân hận mà thôi
Một lúc thôi ... rồi củng xa muôn lối
Mong được rồi.... củng tội lổi vành môi
Thoáng trong tôi ......! một tiếng thôi giả biệt
Dạ buồn phiền ...còn day diết mà chi ..
Đã bước đi ... trăng tiên nghiên nhật kí
Nhủ rằng mi... ! hồn thơ sỉ trang y.....


===============
Tại anh đó 

Tại anh đó, em làm thơ tâm sự 
Kể chuyện tình hai đứa mới vào yêu 
Tại anh đó em mổi chiều mơ mộng 
Giết mộng lòng của kẻ mới vào yêu 
Tại anh đó đã làm em rơi lệ 
Khóc tình yêu dang dở một duyên thề (khoc_nhe) 
____________________________________________________

tặng VB bài thơ tình để đáp lại những chuyện tình đã lở

sao anh lại nở lãng quên 
Chuyện tình ngày ấy không tên anh à
Chuyện tình là nổi phong ba 
Sao anh có thể kêu mà (em) đi đi
----------------------------------------------------------------------------------------


TÌNH THƠ

Hôm xưa thung lủng hoa vàng
Hái hoa kẹp tóc gợi nàng nét môi
Nàng ngồi bên cạnh vai tôi 
Tôi hôn môi mát , nàng thôi đừng mà ...!..! (em_hong_dam_nua) 
Vô tư tôi bảo nàng à.. (ui_da_dau_we) 
Ở đây vắng vẻ thật là đáng yêu 
Nàng cười vẻ nét đăm chiêu 
Tôi liền bước lại , tặng yêu nụ hồng 
Môi em đậm ngọt hương nồng
Nàng vờ la rống nhưng lòng dịu êm .. (bam_dap_roi) 
Môi tôi chạm với môi em 
Tình yêu gói gém , tôi em kiếp này..
Ngu ngơ nét ngần , nàng rầy ... (nuoc_mat_nhu_mua) 
Anh kì không thấy người đầy hay sao ..!...!
Bật cười...! tôi hỏi thật sao ..?..!
Dịu dàng nàng bảo ....là đào của anh ....
Tôi nhìn ánh mắt long lanh 
Tình em óng ánh..hôn nhanh má đào
Nhìn tôi dáng ngọc ngẹn ngào
Đánh vai nói xạo ...tào lao không à .... (em_hong_dam_nua) 
Tôi cười ...tỏ vẻ thật thà
Lại ôm không thả ...vờ là ngã chân...!..!
Đưa tay ..nàng nhẹ ân cần
Anh ơi cẩn thận...lại gần bên em .....
=============

Sao anh lại vội lãng quên
Anh em hai đứa kiêu tên hiền hòa (rang_minh_dep_hun) 
Phố buồn có cả hai ta
Không mơ không mộng phong ba cuộc đời (**) 


Tình buồn hai đứa hai nơi 
Anh ơi sao nở buôn lời xót xa 
Dù sao duyên nợ tình ta ...
Đừng nên nói nữa em mà đi đi (khoc_nhe) 



Tình mình đôi ngã chia ly 
Con tim còn đó bởi vì chữ yêu
Thì thôi thương nhớ thật nhiều
Mong anh thấu hiểu bao điều trong em . (em_hong_dam_nua) 








-----------------------------------------------------


TRÁI VÀNG ...NIỀM TIN

Thương hoa ! ta sợ hoa tàn
Thương người! tôi sợ dở dang duyên tình
Thương mây ! tôi sợ lặng thinh
Hỏi thăm ...thì lại ..một mình ...mình nghe

Đông qua , xuân đến rồi hè
Thời gian trôi mãi như ve gọi buồn
Kìa sao mây ấy chợt tuôn
Phài chăng là nhũng tiếng chuôn reo sầu..!..!

Chử tình ta biết tìm đâu
Sợ chăng ta sợ tình đầu chia phôi
Sợ chăng ta sợ là tôi....
Mộng mơ rồi củng đơn côi một mình

Làm sao có được niềm tin...?..
Làm sao có được chử tình thế gian..?...
Hỏi hoa ...hỏi cỏ ..mây ngàn...
Làm sao tìm được trái vàng thủy chung...?..?...
TLY..

HỎI NGƯỜI

Tôi hỏi người đời ở thế gian...!..
Nơi đâu là chốn của thiên đàn
Có cung nguyệt lầu nàng tiên dạo
Nắng đẹp trên cao tỏa mây ngàn

Tôi hỏi mẹ tôi ở nơi nào..!..
Có tình con sáo...có ước ao
Có hương đậm tình..quê hương bảo
Để dạ tôi trao ...mở trăng vào

Tôi hỏi cha tôi ..ở nơi đâu...!..
Chôn bao yêu dấu đã in sâu
Xóa đi tình đau ...tim rỉ máu
Vùi lặng đêm thâu ..ấm nguyệt lầu

Tôi hỏi anh tôi ..biết một nơi...!..
Mà tôi hay tới lúc sầu vơi
Lặng yên nghe gió đùa trăng với
Trống vắng riêng tôi ...chỉ một nơi

Tôi hỏi người đời không ai biết..!..
Nhũng gì day diết ở trong tôi
Chỉ tôi ..bóng đêm buồn giăng lối
Dáng bút lại trôi ...hiểu ta rồi..

============

Trần đời , một kiếp được mấy ai 
Hoàng cung , ngôi chúa một sắc mai
Ngọc châu , yếm lụa vương tay hái
Khanh tướng , bảo vâng tuế phi ngai


A ha ! hương sắc một cành mai ..!..!..
Vàng xuân ...!...tươi thắm chỉ tháng hai 
Qua rồi..!..tạ từ uy nghi bái
Bóng nhạt , hương phai ...tái vi lai...


TẠ TỪ


Tạ từ ..!..tình củ.. của hôm qua
Gặp nhau ...tưởng đó..nghĩa duyên bà
Tình ông ...kết lại ..cho thơ tả
Nhưng chỉ ...vờn hoa.....mắm thiếu cà.. (Ong_chu)

XUÂN GỎ CỬA

Nắng thủy tinh nhẹ hôn đôi má
Xuân thì thầm lướt lả về đây
Én đàn , vui lượn tung bay 
Cụm mai vội thấy trồi ngay nhụy vàng

Gió yêu khẻ bảo mây chàng
Hai ta ra ngỏ ..đón vàng xuân đi
Một năm có được mấy khi 
Nắng hồng phục lệnh chân quì tay nân


Đưa nàng xuân phấn bình dân
Về thăm thị trấn , thôn gần , thôn xa 
Cho người từ trẻ lên ba 
Tới ông râu bạc cùng ca tình nồng



Chào hôn , yêu thắm xuân hồng
Bánh dưa , đèn lộng , huơng lòng khắp nơi
Nét cười rộn rả ngàn khơi
Xuân yêu đã tới ...chúc lời an vui...!..!..

thuongthuong - January 22, 2006 06:41 PM (GMT)
Tiễn Em....

Ta về ôm mãi kỹ niệm xưa
Những lần hò hẹn dưới nắng trưa
Những chiều mưa đổ Ta chung bước
Em hát Anh đàn trong tiếng mưa

Tình thơ Ta viết, bởi vì đâu...???
Yêu Em ngày tháng đã đượm mầu
Giờ mình lầm lũi trên phố vắng
Thơ tình Ta viết để nhớ nhau

Hận Em..!!! Ta chẳng hận Em đâu....
Chỉ thấy niềm đau với nỗi sầu
Người không duyên nợ, xin đành lỡ
Nhạc lỗi cung đàn, Ta mất nhau...

Nâng chén rượu Đào, Ta chúc Em..
Chúc Em luôn hạnh phúc êm đềm
Chúc Em vui vẻ, bên Người mới
Nhấp cạn chén Đào....Ta tiễn Em......

Đăng nhận xét

Top