Thơ tình hay tổng hợp (Phần 1)

By

ÂM THẦ`M

Có những lần anh ngắm nắng vàng
Nghe chiều êm ả những âm vang
Bỗng nhiên chạnh nhớ về quê cũ 
Khi gió giao mùa chợt ghé sang

Anh nhớ con đường nơi phố quen
Ánh đèn vàng ngã lúc về đêm
Gió khuya man mác rung cành lá 
Anh bước âm thầm bên dáng em

Mình bước đi trên bãi cát dài 
Sương đêm lành lạnh, sát cùng vai
Hồn thơ bỗng thấy chơi vơi lạ 
Khi ánh trăng tình hôn áo ai

Rồi có nhiêù khi ngơ ngẩn nhìn 
Trời khuya thầm lặng ánh trăng in
Tình yêu khi rõ, khi mờ ảo 
Rồi bỗng xa dần như bóng chim

Anh ngắm nhìn trăng trên khoảng không
Giữa lòng vũ trụ thật mênh mông
Anh nghe dìu dịu hồn thư thả 
Êm ả ru hồn với liễu thông

…Rồi mỗi mùa qua nơi chốn này
Bụi đường mờ phủ mắt anh cay
Tháng ngày lặng lẽ trôi hờ hững
Anh bỗng âm thầm như lá bay !

GỢI NHỚ

Hôm nay thấy nắng về ôm khóm lá
Tiếng đàn chim ríu rít ở trên cành
Anh chợt nhớ quê mình khi nắng hạ
Những con đường che rợp lá me xanh

Và anh nhớ từng vỉa hè, góc phố
Chiều đi qua xóm nhỏ nắng rất nhiều
Anh nhìn thấy những hàng cây lá đổ
Nghe trong lòng xao xuyến bởi hương yêu

Sao lạ nhỉ cứ nhớ về mái tóc
Phút giây nào cũng vẫn thấy thương thương
Anh cứ sợ không về, em sẽ khóc
Để thơ tình ươn ướt những đêm sương

Một ngày đến, chợt niềm tin sống dậy
Nghĩ loanh quoanh rồi cứ nhớ quê nhà
Con hẽm nhỏ, cổng nhà Thờ nơi đấy
Ngày cuối tuần đi Lễ, bước em qua

Hôm nay thấy trong vườn lan nắng mới
Sau những ngày mưa lạnh kéo lê thê
Anh ngồi viết những dòng thơ để gởi
Đến cho người yêu dấu, lúc xa quê

TRĂNG KHUYA

Bên anh chỉ có ánh trăng gầy
Những buổi trời khuya soi cỏ cây
Trăng cứ im lìm không muốn động 
Hay là trăng nhớ dáng ai đây?

Trăng vẫn mơ màng trên khoảng không
Nhớ màu trăng ấy ở trên sông
Tình ai lóng lánh màu trăng cũ
Máu của trăng xưa thắm mặn nồng?

Trăng bỗng tâm tình với ánh sao
Thì thầm trong gió tiếng lao xao
Tình ai thức tỉnh, sau cơn ngủ
Để thấy tâm tư bỗng cấu cào

Canh khuya gợi nhớ đến quê nhà
Vườn của lòng anh đang mở ra
Trong cơn mơ tưởng về nơi củ
Giọt nhớ nghe chừng lan thật xa !

ANH VÀ TRĂNG

Khuya nay trăng vẫn chưa tròn lắm
Không biết sẽ tròn buổi tối mai
Cứ nghỉ về em xa vạn dặm
Khi những cơn mưa cứ kéo dài

Trăng vẫn mờ mờ trong bóng mây
Anh chờ mòn mỏi đếm từng giây
Giận trăng sao cứ như hờ hững
Hay bởi trăng đang úa héo gầy

Bên anh đêm cũng đã sắp tàn
Bóng tối nhạt dần, sương sớm lan
Sao cõi lòng anh vương vấn lạ
Muốn đợi trăng tròn để hỏi han

Không biết là trăng có nỗi niềm?
Như lòng anh đó, giống trăng nghiêng
Hồn thơ thờ thẫn bên song cửa
Nhìn mảnh trăng chìm bên mái hiên

Rồi mỗi đêm qua, thấy cổi cằn
Ngày đi, thêm một ít da nhăn
Thấy đời không thắm như màu biển
Để ấm tình ai trong gối, chăn

Biết tối mai trăng có thật đầy
Hay rồi sẽ trốn khuất sau mây
Để anh cũng giống con đường vắng
Trăn trở âm thầm với cỏ cây!

ANH YÊU

Anh yêu tà áo bay trong nắng
Yêu những đường đi ngập lá vàng
Anh yêu màu áo em thương mặc
Khi gió mùa thu mới ghé sang

Anh sợ mùa đông mưa lạnh bay
Nắng không còn tắm mấy hàng cây
Tiếng con chim nhỏ không còn hát
Đã trốn đi xa khỏi chốn này!

Anh muốn xin trời một chút thôi
Cho lòng được ấm lúc đơn côi
Cho hồn anh đó không mưa nữa
Một chút tình như nắng đỉnh đồi

Đã mấy mùa mưa, nắng chẳng về
Hồn anh nhớ nắng với tình quê
Nhớ làn mây trắng, khung trời mộng
Nhớ tiếng em cười, anh muốn nghe

Có những đêm mưa, nhớ nắng hồng
Nhớ chiều anh đứng ở bên sông
Có con bướm trắng bay trong nắng,
Ngơ ngẫn lòng anh, em biết không ?


(Mùa thu Sydney)

TỪ GIÃ HUẾ

Con đường từ phố lên ga Huế
Biết kịp cho anh đón chuyến tàu 
Dòng sông bỗng giống như dòng lệ
Chắc cũng thương tình ai nhớ nhau

Buổi ấy anh đi nắng vẫn hồng
Thơm mùi hương ngát của mùa xuân
Thương con đò nhỏ trong sương lạnh
Thương dáng em ngồi trên bến sông

Thương những chiều mưa bên bước em
Bùn vương lên cả gót chân mềm
Áo em màu đỏ như màu pháo
Trong xóm người ta ra đứng xem

Anh thấy thương thương những chuỗi ngày
Vườn lòng hoa nở ngát hương say
Những chiều êm ả anh thơ thẩn
Lặng ngắm khung trời mây trắng bay

Xe chở đi qua mấy khoảng đường
Anh tìm xem có bóng người thương
Thời gian ghé Huế nhanh mau quá
Để lại trong lòng bao vấn vương

CHIA XA
Lần từ giã nghe lòng sao bịn rịn
Anh rời xa phố nhỏ một lần thương
Trong im lặng giấu nỗi buồn sâu kín
Chiều chia ly, màu nắng úa bên đường

Trong đáy mắt biết bao điều chất chứa
Cứ ngập ngừng không biết nói làm sao
Anh cũng biết không con đường chọn lựa
Chắc tâm hồn em đó đã nghiêng chao

Dù mùa xuân mang về cơn gió nhẹ
Tâm tư anh nặng trĩu lối ai về
Trên hè phố vài bộ hành bước lẻ
Nghe nỗi buồn chầm chậm kéo lê thê

Rồi năm tháng tuổi đời thêm chồng chất
Nhớ về em, chợt muốn trở về thăm
Để anh nói anh yêu em rất thật
Cho tình yêu sống lại thuở trăng rằm

Chiều từ giã lá vàng bay trước ngõ
Bóng hình em dần khuất, mỗi lúc xa
Anh vẫn thấy vài bộ hành đứng đó
Trong nắng tàn, mệt mõi ngóng xe qua

NHA TRANG
Không biết sao mây ở giữa trời,
Thấy hồn lạc lỏng giữa chiều rơi,
Làm ta nghỉ đến Nha Thành củ,
Bỗng thấy an bình, phố biễn ơi !

Nghe tiếng sóng từ nơi phố xa,
Khi làn gió nhẹ ghé ngang qua,
Âm thanh êm ả trên bờ cát,
Của rặng dừa xanh, gốc liễu già …

Nhớ những đêm trăng sáng giữa vườn,
Con đường xuống biễn ngát mùi hương,
Hồn ta chợt có nhiều xao động,
Của tuồi học trò mới biết thương

Chợt nhớ Nha Trang những phút này,
Cây bàng trước ngỏ, gió về lay,
Nhớ chiều giả biệt xa thành phố,
Để lại nắng vàng trên áo bay

Tàu chở ta đi cỏi ngút ngàn,
Dần dần mất hút phố Nha Trang,
Sân Ga tiu nghỉu trông buồn thảm,
Lệ cũng chan hoà trong khói lam

TÌNH TRĂNG

Em giống như vầng trăng dịu êm
Soi trên từng nhánh lá cây mềm
Soi trên bãi cát mơ màng ngủ
Với tiếng ngân dài của sóng đêm

Có những lần khi sương khói che
Hồn trăng hụt hẫng giữa đêm hè
Phút giây hồi hộp chờ thu đến
Từng bước rất gần, trăng lắng nghe

Rồi những mùa đông, gió lạnh lùng
Trăng mờ trôi dạt cõi mông lung
Nửa đêm thức giấc nghe lòng nhớ
Từng giọt mưa buồn như tiếng rung

Trăng đợi đến mùa xanh lá cây
Bầu trời thăm thẳm, chẳng còn mây
Người phương xa ấy quay về lại
Lúc đó tình trăng sẽ sáng đầy

Có những lúc trăng chẳng nói gì
Như chừng đã thấm cảnh phân ly
Hồn trăng cứ nhớ người muôn dặm
Nên vẫn âm thầm soi lối đi

Trăng sáng trong lòng trăng sáng ra
Trăng buồn trăng nhớ đến người xa
Nép bên song cửa, trăng ngơ ngẩn
Trăng gởi ân tình theo gió qua

Em giống như trăng suốt cả đời
Trong lòng ai đó, sáng trăng ơi
Tình trăng vẫn thấy sao gần gũi
Dù mấy mùa thay, sương khói rơi

Anh nhớ trăng khi trăng vắng lâu
Nhưng màu trăng vẫn ở trong sâu
Nhiều đêm mơ thấy trăng về lại
Anh lấy tình trăng để gối đầu


EM VỀ TRONG CƠN MỘNG

Em hiện đến giữa đêm buồn lặng lẽ
Gần bên anh với giọng nói ngọt ngào
Trong say đắm hồn anh rung động nhẹ
Lá trong vườn khua gió tiếng lao xao

Trong chiếc áo ân tình anh đã dệt
Vẫn thơm mùi lụạ trắng quyện hồn thơ
Bao thực tại muộn phiền anh quên hết
Khi em về dạo lại một cung tơ

Anh say ngắm khi nhìn em đứng đó
Thật rõ ràng trong bóng của đêm đen
Anh ao ước như một loài cây cỏ
Để im nằm êm ái dưới chân em

Và dòng sông bỗng ngân lên tiếng hát
Những thanh âm nghe rắt réo ngọt mềm
Anh chới với khi làn da đụng chạm
Luồng điện ngầm cao thế của môi êm

Em hiện đến cho tình anh đắm đuối
Ngỡ hồn thơ như suối cạn bao năm
Và cảm xúc tưởng chừng như lạnh nguội
Bỗng em về sống lại những đêm trăng


BÊN ANH VẪN CÒN MƯA

Đêm vẫn âm thầm lặng lẽ trôi
Gió lùa qua cửa lạnh bờ môi
Bên anh mưa mãi, giờ chưa tạnh
Cứ kéo dài thêm mấy bữa rồi !

Vang những âm thanh thật nhẹ nhàng
Khơi lên niềm cũ vẫn chưa tan
Tiếng mưa dai dẳng trong đêm vắng
Trống trải lòng anh như mộ hoang

Mưa cứ che khuất ướt mặt đường
Nghe hồn héo hắt đến thê lương
Thương người lữ khách trong sương lạnh
Đợi chuyến xe về thăm cố hương

Nhớ phố phường xưa dưới ánh đèn
Trăng khuya soi sáng bước chân quen
Tình yêu như tiếng đàn văng vẳng
Dào dạt âm thầm trong mắt em

Ngày mai xin nắng quay về nhé
Cho cả bầu trời xanh bóng mây
Để mắt người thương không ngấn lệ
Khi thấy đàn chim bay đó đây

GỞI LẠI CHO EM ...

Gởi lại cho em cả một vùng biễn mặn,
Bãi cát vàng ngơ ngẫn bước em qua,
Gởi lại cho em một bầu trời xanh thẳm,
Để em nhìn lặng lẽ bóng mây xa

Nhìn những dấu chân mềm trên lối cát,
Trời về khuya trăng sáng ro.i đôi lòng,
Hôn lên má dịu dàng cơn gió mát,
Nghe như chừng biễn động ở bên trong

Gởi lại cho em bản nhạc buồn từ quán nhỏ,
Lời ca nào gặm nhắm nổi thương dau,
Ly nước ngọt thơm mùi hương môi đó,
Cho anh buồn xúc cảm đến mai sau

Đường phố vắng, dài sâu con hẽm tối,
Ánh đèn khuya vàng vọt hắt bên thềm,
Có những mảnh sao trời rơi thật vội,
Lời tạ từ mất hút ở trong đêm 

Gởi lại cho em biết bao kỹ niệm,
Cho em mang theo nốt quãng đường dài,
Sân ga nhỏ đợi tàu qua mổi chuyến,
Đêm sắp tàn, sương lạnh buốt tê vai ….

Gởi lại cho em những buõi chiều Chúa Nhật,
Tiếng chuông vang dìu dặt của nhà thờ,
Em bước giữa hai hàng cây cao ngất,
Nghe trong hồn chất chứa nổi bơ vơ

Con hẽm nhỏ bỗng trỡ thành lầy lội,
Khi cơn mưa nối tiếp rũ nhau về,
Gởi lại cho em sáng, chiều, trưa, tối,
Những tháng ngày dằng dặc kéo lê thê ….

Đăng nhận xét

Top