
Ảnh : Internet
Cái lão Dầu mỏ - nhà giàu.
Có cô con gái rượu đầu tên Xăng.
Nhan sắc cũng chẳng ai bằng...
Hở ra, bay biến - bao chàng ngẩn ngơ.
Lão Dầu thách cưới phất phơ,
Lễ cao chót vót - thẫn thờ chàng Xe.
Ngày nào chàng cũng đi về...
Nhớ nhung, vương vấn, hẹn thề nàng Xăng.
Vểnh râu, lão bảo Xe rằng:
"Con gái ta đẹp, nuôi bằng xác ngươi."
Mụ Ga - vợ lão cũng cười:
"Đủ lễ thì cưới, lôi thôi ích gì...?"
Lão Dầu làm bộ từ bi:
"Hạ cho chút lễ, cưới đi...đẹp ngày!"
Chàng Xe tươi tỉnh mặt mày,
Chuẩn bị sính lễ, hẹn ngày rước dâu...
Đến hẹn, lão lại lầu bầu:
"Phải dâng đúng mức ban đầu mới xong."
Chàng Xe tan nát cõi lòng:
"Lạy ông! Con đã sức cùng... ông ơi !"
Mụ Ga cong cớn trề môi:
"Ngày mai dâng lễ phải thời cao hơn!"
Chàng Xe - túi đã trống trơn:
"Thà rằng không vợ còn hơn cúi luồn".
Dầu, Ga - dòng dõi nhà buôn.
Cậy giàu, cậy thế, lẹo lươn quá đà...
Vợ chồng nhà lão Dầu, Ga...
Liệu còn sống mãi để mà thách cao...?




Đăng nhận xét