Gió…..Kỷ niêm….Anh…
Nếu kỷ niệm chỉ là một chậu xương rồng bên bệ cửa, em sẽ giết chết nó. Và rồi chậu xương rồng ấy đã chết, nhưng sao kỷ niệm vẫn sống và trỗi dậy mạnh mẽ hơn?
Nếu kỷ niệm chỉ là những con phố, nơi mà ta đã đi qua, thì lâu rồi em đã không quay về phố cũ. Nhưng sao những con phố kỷ niệm ấy vẫn trải dài và hiển hiện trước mắt em không chịu rời xa?
Nếu kỷ niệm chỉ là chiếc xe đạp cũ mà anh thường chở em đi, thì giờ đây nó đã nằm trong xó bếp. Nhưng sao kỷ niệm vẫn lăn đều từng vòng xe trên đường đời của em?
Gió vẫn nhẹ nhàng thổi khô những giọt nước mắt, nhưng không thổi bay được những kỷ niệm đã thành dấu vết hằn sâu…
Hôm nay gió lại thổi… Em thả mái tóc ngắn cũn của mình trong gió, khoác thêm chiếc áo lạnh thay cho vòng tay của anh,dắt chiếc xe đạp cũ ra khỏi xó bếp…
Em đạp xe một vòng quanh những con đường cũ của ngày xưa. Góc phố xưa vẫn yên tĩnh và dịu dàng lắm. Trời mùa thu se lạnh! Gió bay! Tóc bay! Hình như em đang quay về với gió… Hay gió đang quay về với những kỷ niệm của chúng ta?

///
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bạn Và Tôi
Chuyện Tình
Cảm Xúc
Cảm Động
Cảm Động GĐ
DN Cuộc Sống
Danh Ngôn Tình Bạn
Danh Ngôn Tình Yêu
Danh Ngôn Vui
Góc Suy Ngẫm
Ký Ức
LOVE
Mẹo Vặt
Nghệ Thuật Sống
Nhạc Việt
Những Lời Chúc Hay
Photo xqnb
Quà Tặng Cuộc Sống
Radio
Thành Ngữ - Tục Ngữ
Thơ Buồn
Thơ Học Trò
Thơ Tình
Thơ Tổng Hợp
Thơ Về Mẹ
Truyện Ngắn
Truyện tranh
Tuổi Học Trò
Tâm Sự











Đăng nhận xét