Tình thơ
Ngày tháng trôi qua ,năm hết rồi.
"Cô nhân tình bé nhỏ của tôi ơi!"
Vô tình ? Hữu ý cô im lặng!
Vắng trăng nay đã có sao rồi.
Chúc cô năm mới! Mãi hồng tươi.
Sắc xuân mãi ở tuổi đôi mươi.
Bạn thơ! Cảm xúc tràn lai láng.
Dòng thơ, cô chảy mãi với đời.
Tình Sầu
Anh sầu ngất ngưởng ly rượu đắng
Em đứng buồn thiu dưới bóng trăng
Em khóc tủi đời , bơ vơ . Lỡ ...
Anh nhỏ lệ em trước bóng hằng
Anh sầu ngất ngưởng ly rượu đắng
Em đứng buồn thiu dưới bóng trăng
Em khóc tủi đời , bơ vơ . Lỡ ...
Anh nhỏ lệ em trước bóng hằng
Em..!
Em bảo quả đất vuông
Anh bảo tròn
Em bảo vuông
Ừ, thì vuông!
Em bảo mặt trời màu đen
Anh cho rằng đỏ
Em bảo đen
Anh chữa lại vàng
Em bảo đen
Ừ, thì đen!
Em bảo biển sao hẹp thế
Anh nói rằng biển mênh mông
Em bảo: Không
Anh bảo: Có
Một hạt sương long lanh nho nhỏ...
Ừ, thì biển chẳng mênh mông!
Em hỏi : Anh có yêu em không ?
Anh bảo rằng : Có
Em lắc đầu : Không !
Anh gật đầu : Có !
Không có !
Ngàn lần là cứ : Có yêu em !
Anh bảo tròn
Em bảo vuông
Ừ, thì vuông!
Em bảo mặt trời màu đen
Anh cho rằng đỏ
Em bảo đen
Anh chữa lại vàng
Em bảo đen
Ừ, thì đen!
Em bảo biển sao hẹp thế
Anh nói rằng biển mênh mông
Em bảo: Không
Anh bảo: Có
Một hạt sương long lanh nho nhỏ...
Ừ, thì biển chẳng mênh mông!
Em hỏi : Anh có yêu em không ?
Anh bảo rằng : Có
Em lắc đầu : Không !
Anh gật đầu : Có !
Không có !
Ngàn lần là cứ : Có yêu em !
Tôi Tìm Tôi
Lá đổ muôn chiều nơi bến vắng
Người em sầu mộng giờ nơi đâu
Bâng khuâng một phút sầu phiên khúc
Nửa bóng ngập ngừng Xuân lướt ngang ....
( Thơ của một người....)
Người em sầu mộng giờ nơi đâu
Bâng khuâng một phút sầu phiên khúc
Nửa bóng ngập ngừng Xuân lướt ngang ....
( Thơ của một người....)
TÌM
Thế gian có kẻ say mềm
Đi tìm hư ảo...bên thềm...quạnh hiu
Mây mùa Thu gió liêu xiêu
Ngã nghiêng, chao đảo...bóng chiều...lang thang
Lá vàng thiêm thiếp...ngổn ngang
Nửa vương tan tác, nửa chan... lệ sầu!
Thế gian có lắm cơ cầu
Tìm ngang, tìm dọc...tìm sâu...huyễn hình
Vẫn ta, khe khẻ tim tình
Run run, gãy nhịp...ngắt hình...si mơ
Cũng ta bên chén đợi chờ
Hồn trăng mơ tưởng, sao mờ...tương tư !!
Thế gian có kẻ say mềm
Đi tìm hư ảo...bên thềm...quạnh hiu
Mây mùa Thu gió liêu xiêu
Ngã nghiêng, chao đảo...bóng chiều...lang thang
Lá vàng thiêm thiếp...ngổn ngang
Nửa vương tan tác, nửa chan... lệ sầu!
Thế gian có lắm cơ cầu
Tìm ngang, tìm dọc...tìm sâu...huyễn hình
Vẫn ta, khe khẻ tim tình
Run run, gãy nhịp...ngắt hình...si mơ
Cũng ta bên chén đợi chờ
Hồn trăng mơ tưởng, sao mờ...tương tư !!
MƠ MÀNG
Khoảnh khắc mơ màng...đau hành hạ
Bụi mù sa...cuồng đảo....đón hồn điêu
Tôi tìm tôi...Ơi ới!...Khản lời kêu
Mờ ...mờ quá !...Có thể nào như đã....
Khoảnh khắc mơ màng...đau hành hạ
Bụi mù sa...cuồng đảo....đón hồn điêu
Tôi tìm tôi...Ơi ới!...Khản lời kêu
Mờ ...mờ quá !...Có thể nào như đã....
TÔI ĐI TÌM
Tôi đi tìm lại yên bình
Của đêm khảy gió...lặng nhìn sao rơi
Tôi đi tìm lại bờ môi
Hôm nào đã vội...bồi hồi trao nhau
Tôi đi tìm ánh trăng sâu
Vừa rơi đáy nước...hồ chao nghiêng sầu
Tôi đi tìm sợi mây lau
Kết bè nhung nhớ...gửi mau đến người
Nhớ thương, thương nhớ...xa vời
Tình tôi...tôi nhớ...tình người..người dang...!!
Tôi đi tìm lại yên bình
Của đêm khảy gió...lặng nhìn sao rơi
Tôi đi tìm lại bờ môi
Hôm nào đã vội...bồi hồi trao nhau
Tôi đi tìm ánh trăng sâu
Vừa rơi đáy nước...hồ chao nghiêng sầu
Tôi đi tìm sợi mây lau
Kết bè nhung nhớ...gửi mau đến người
Nhớ thương, thương nhớ...xa vời
Tình tôi...tôi nhớ...tình người..người dang...!!
CHIẾC KHĂN TAY
Hãy thấm giùm tôi đôi giòng lệ
Khóc đời bạc phước, bạc tình vôi
Kìa em đôi mắt thơ vô tội
Đã sớm sầu lo...tuổi đâm chồi...
Này anh, ngao ngán đời đen tối
Mòn mỏi, suy tàn...nhọc đôi môi
Chị tôi, đôi mắt huyền buông vội
U uẩn đau buồn...giọt châu rơi
Này ta, này những đời...không lối
Cuộc sống rơi dần...lơ đểnh trôi....
Hãy thấm giùm tôi đôi giòng lệ
Khóc đời bạc phước, bạc tình vôi
Kìa em đôi mắt thơ vô tội
Đã sớm sầu lo...tuổi đâm chồi...
Này anh, ngao ngán đời đen tối
Mòn mỏi, suy tàn...nhọc đôi môi
Chị tôi, đôi mắt huyền buông vội
U uẩn đau buồn...giọt châu rơi
Này ta, này những đời...không lối
Cuộc sống rơi dần...lơ đểnh trôi....
THU VỀ
Cơn gió thoảng làn mây sầu thinh thít
Đợi gì chăng? Thu đã đến...dời sương
Vâng khẻ nhé! Kẻo biếc hồ lay động
Mắt tình nhân chan chứa...lệ chờ mong!!
Cơn gió thoảng làn mây sầu thinh thít
Đợi gì chăng? Thu đã đến...dời sương
Vâng khẻ nhé! Kẻo biếc hồ lay động
Mắt tình nhân chan chứa...lệ chờ mong!!
DỬNG DƯNG
Cửa ngục trần gian đã sẵn dành
Sao còn ngần ngại bước nhân sinh
Luyến lưu, có mấy...tình không ảnh
Khổ ải...miên man...trả nhục hình...!!
Cửa ngục trần gian đã sẵn dành
Sao còn ngần ngại bước nhân sinh
Luyến lưu, có mấy...tình không ảnh
Khổ ải...miên man...trả nhục hình...!!
ĐỜI...
Cứ buông cho lắm tiếng chào
Cứ buông cho rã rượi nhàu con tim
Môi cười sầu chích, châm kim
Tình nhân thế vỡ...có tìm...được nguyên ?...
Cứ buông cho lắm tiếng chào
Cứ buông cho rã rượi nhàu con tim
Môi cười sầu chích, châm kim
Tình nhân thế vỡ...có tìm...được nguyên ?...
GIỮA LÒNG NHUNG NHỚ
Tôi đi trong gió mưa điên
Dệt thiên sợi nhớ...xây miền...tương tư
Tôi đi trong nắng vô tư
Thu ngàn tơ luyến...cuộn hư ảo tình
Tôi đi sương kín...đêm thinh
Lặng nghe rất nhỏ...tim mình...thở than
Buồn không thể lựa gì chan
Yêu càng không thể...xóa tan...nỗi niềm!
Lần đi...lần mãi đi tìm
Con tim gục ngã...chẳng chìm...nhớ ơi !!
Tôi đi trong gió mưa điên
Dệt thiên sợi nhớ...xây miền...tương tư
Tôi đi trong nắng vô tư
Thu ngàn tơ luyến...cuộn hư ảo tình
Tôi đi sương kín...đêm thinh
Lặng nghe rất nhỏ...tim mình...thở than
Buồn không thể lựa gì chan
Yêu càng không thể...xóa tan...nỗi niềm!
Lần đi...lần mãi đi tìm
Con tim gục ngã...chẳng chìm...nhớ ơi !!
LUYẾN TIẾC
Thu đã đến...sao Hạ còn nán lại
Tiếng ve sầu....rền rĩ...níu thời gian
Như bật khóc...oán nhân tình thế thái
Chạnh xót lòng..thương tiếc...lở thềm hoang !!
Thu đã đến...sao Hạ còn nán lại
Tiếng ve sầu....rền rĩ...níu thời gian
Như bật khóc...oán nhân tình thế thái
Chạnh xót lòng..thương tiếc...lở thềm hoang !!
GÓC TỐI
Nơi góc nhỏ tối đen không còn lối
Tôi lang thang tìm lại bóng, hình trôi
Có phải tôi mê mãi....đoạn đường rơi
Tìm bắt bóng...hình tan, hòa mây khói?...
Nơi góc nhỏ tối đen không còn lối
Tôi lang thang tìm lại bóng, hình trôi
Có phải tôi mê mãi....đoạn đường rơi
Tìm bắt bóng...hình tan, hòa mây khói?...
ĐÊM
Đêm về ngắm cánh sao rơi
Nghe cơn nông nỗi rối bời cõi đau
Gió chêm, quyện, quấn...lao xao
Tình trôi từng khúc...vỗ vào...bến mê
Đêm thâu, vỡ mộng bên lề
Tình trăng vẫn sáng vỗ về con tim
Khóc đi , ngày lại chớ tìm
Khóc đi cho hết....đêm dìm... vu vơ!
Tình ngang, nẽo dọc...hững hờ
Buông xuôi con lái...thuyền chờ...hư không !!
Đêm về ngắm cánh sao rơi
Nghe cơn nông nỗi rối bời cõi đau
Gió chêm, quyện, quấn...lao xao
Tình trôi từng khúc...vỗ vào...bến mê
Đêm thâu, vỡ mộng bên lề
Tình trăng vẫn sáng vỗ về con tim
Khóc đi , ngày lại chớ tìm
Khóc đi cho hết....đêm dìm... vu vơ!
Tình ngang, nẽo dọc...hững hờ
Buông xuôi con lái...thuyền chờ...hư không !!
KHÓC ĐỜI
Nghe rất nặng khối sầu đen sâu thẳm
Từng hạt đời vụn vỡ....mắt môi thâm
Khóc tang thương bể khổ lắm thăng trầm
Đời nghiệt ngã...miên trường....tuôn lệ đẫm...!!
CÔ ĐƠN
Quạnh hiu bên chén cơm thiu
Mà sao trong dạ phẳng phiu thế này
Lắm phen cong gió miệt mài
Đội mưa, phết nắng...vẫn ngày...hư không
Nhịp chày xay giả...long bong
Trống trơ đáy cối...mỏng lòng...đau thương !!
Quạnh hiu bên chén cơm thiu
Mà sao trong dạ phẳng phiu thế này
Lắm phen cong gió miệt mài
Đội mưa, phết nắng...vẫn ngày...hư không
Nhịp chày xay giả...long bong
Trống trơ đáy cối...mỏng lòng...đau thương !!
ĐỂ RƠI...
Không gian tận, nỗi buồn luôn nhắc nhở
Gót lang thang, hạnh phúc ...chẳng ngày chào
Buồn quá đổi...khắc giờ...trơ mắt ngó
Nẻo hồng trần...thui thủi...đếm thì đi....
Không gian tận, nỗi buồn luôn nhắc nhở
Gót lang thang, hạnh phúc ...chẳng ngày chào
Buồn quá đổi...khắc giờ...trơ mắt ngó
Nẻo hồng trần...thui thủi...đếm thì đi....
NẾU CÓ THỂ
Nếu có thể trên bầu Trời mây mỏi
Tôi tìm ra chốn an lạc cuối đời
Sao được nhỉ?...Khi ngàn sao dời đổi
Định mệnh còn ...đay nghiến...phận người tôi!
Nếu có thể xin chớ mang hờn dỗi
Cho nỗi buồn...có dịp đổ về nơi
Mòn tất cả...não nề, ung, mục..thối
Chán chường buông... thả lỏng...cuộc nổi trôi...
Nếu có thể xin con tim lầm lỗi
Một lần đau nghe gió rát đơn côi
Mới hiểu được thế nào gây nên tội
Nguyện cầu kinh..sám hối...giải thiện lời!
Nếu có thể...xin âu lo đừng tới
Dửng dưng cho...trực diện...thản nhiên thôi
Đời cho, nhận, thế thường...luôn sôi nổi
Trả, còn chi...mộ vắng...mảnh trăng soi !!
Nếu có thể trên bầu Trời mây mỏi
Tôi tìm ra chốn an lạc cuối đời
Sao được nhỉ?...Khi ngàn sao dời đổi
Định mệnh còn ...đay nghiến...phận người tôi!
Nếu có thể xin chớ mang hờn dỗi
Cho nỗi buồn...có dịp đổ về nơi
Mòn tất cả...não nề, ung, mục..thối
Chán chường buông... thả lỏng...cuộc nổi trôi...
Nếu có thể xin con tim lầm lỗi
Một lần đau nghe gió rát đơn côi
Mới hiểu được thế nào gây nên tội
Nguyện cầu kinh..sám hối...giải thiện lời!
Nếu có thể...xin âu lo đừng tới
Dửng dưng cho...trực diện...thản nhiên thôi
Đời cho, nhận, thế thường...luôn sôi nổi
Trả, còn chi...mộ vắng...mảnh trăng soi !!
Nghỉ suy ...suy nghỉ ...cũng thế thôi
Hôm xưa chung lối..đã xa rồi
Người đi chắc nhớ ...người cô lẻ..?..
Có ngóng...cố chờ ...cũng mộng côi ...
Hôm xưa chung lối..đã xa rồi
Người đi chắc nhớ ...người cô lẻ..?..
Có ngóng...cố chờ ...cũng mộng côi ...
HÌNH NHƯ
Hình như và cũng rất như
Con tim yêu quá...hóa hư cõi hồn
Lơ thơ lạc bến vô thường
Ngày ra nắng vướng...đêm vương...sương về
Vẫn là nỗi nhớ lê thê
Vắt va vắt vẻo...ảnh mê...ảo hình
Người ơi sao lại vô tình
Giết tôi...bật khóa tử sinh...tay tầm !!
Hình như và cũng rất như
Con tim yêu quá...hóa hư cõi hồn
Lơ thơ lạc bến vô thường
Ngày ra nắng vướng...đêm vương...sương về
Vẫn là nỗi nhớ lê thê
Vắt va vắt vẻo...ảnh mê...ảo hình
Người ơi sao lại vô tình
Giết tôi...bật khóa tử sinh...tay tầm !!
*************
Trang giấy trắng...đợi chờ điều khác lạ
Vẫn hình như mở rộng...đón mực hồng
Và mơ mộng trái tim cài lồng lộng
Luân lưu giòng máu thắm...nối tình xa...!!
Trang giấy trắng...đợi chờ điều khác lạ
Vẫn hình như mở rộng...đón mực hồng
Và mơ mộng trái tim cài lồng lộng
Luân lưu giòng máu thắm...nối tình xa...!!
PHÂN VÂN
Ngược dốc cao triền đồi...đôi chân oải
Quay trở về....chúi nhủi...té lăn quay
Đứng lại không vững chắc...mất thăng bằng
Quay phải, trái...vẫn là phương nan giải....??
Ngược dốc cao triền đồi...đôi chân oải
Quay trở về....chúi nhủi...té lăn quay
Đứng lại không vững chắc...mất thăng bằng
Quay phải, trái...vẫn là phương nan giải....??
VU VƠ NỬA HỒN
Buồn ơi!...Như chết nửa phần tôi
Còn lại nửa kia...vất vưởng chờ
Chờ chi...chờ đến đêm đi vắng
Ngày tới ơ hờ...tôi cút côi!!
**************
Người bến tịch liêu có đợi đò
Hay chờ trăng sáng ủ hồn say
Ngã nghiêng... nghiêng ngã...thơ tung gió
Chừng ấy...mưa về...ai có hay??
**************
Thoát khô lệ vướng bên đường
Rớt rơi, vọng tưởng...tang thương cuộc đời
Long đong, tan tác...nổi trôi
Mong manh phận bạc...trắng vôi...sẵn chờ...
**************
Xin trả lại nỗi buồn ai cô đọng
Một bài thơ vương vấn, kết tơ lòng
Thương và nhớ...đến người ...không ảnh tượng
Kiếp lang thang...hồn lạc... bến sầu tương!!
Buồn ơi!...Như chết nửa phần tôi
Còn lại nửa kia...vất vưởng chờ
Chờ chi...chờ đến đêm đi vắng
Ngày tới ơ hờ...tôi cút côi!!
**************
Người bến tịch liêu có đợi đò
Hay chờ trăng sáng ủ hồn say
Ngã nghiêng... nghiêng ngã...thơ tung gió
Chừng ấy...mưa về...ai có hay??
**************
Thoát khô lệ vướng bên đường
Rớt rơi, vọng tưởng...tang thương cuộc đời
Long đong, tan tác...nổi trôi
Mong manh phận bạc...trắng vôi...sẵn chờ...
**************
Xin trả lại nỗi buồn ai cô đọng
Một bài thơ vương vấn, kết tơ lòng
Thương và nhớ...đến người ...không ảnh tượng
Kiếp lang thang...hồn lạc... bến sầu tương!!
XÓT XA PHẬN NGƯỜI
Ta quanh cái cuộc phong trần
Nhắm đôi con mắt...khóc nhân thế đời
Ta quanh cái cuộc nổi trôi
Xót thân phận bạc....lênh đênh kiếp người
Hướng Dương xoay ngó mặt trời
Ta xoay để thấy...lạc loài...kiếp ta!!
Ta quanh cái cuộc phong trần
Nhắm đôi con mắt...khóc nhân thế đời
Ta quanh cái cuộc nổi trôi
Xót thân phận bạc....lênh đênh kiếp người
Hướng Dương xoay ngó mặt trời
Ta xoay để thấy...lạc loài...kiếp ta!!
SẦU ĐÔNG
Lắng nghe khắc khoải dâng tràn
Lao xao cơn gió...bạt ngàn về đâu
Vọng vang...xoáy đỉnh Đông sầu
Âm ba toang xé...cả bầu... tịch liêu!!
Lắng nghe khắc khoải dâng tràn
Lao xao cơn gió...bạt ngàn về đâu
Vọng vang...xoáy đỉnh Đông sầu
Âm ba toang xé...cả bầu... tịch liêu!!
MÙA THAY
Vài chiếc lá vàng xô mùa Thu đi mất
Em chải đầu, gở rối...chả băn khoăn
Hoa hồng leo, nở ra toàn nụ trắng
Rất đổi cô đơn...một bụi xương rồng
Ta khệnh khạng nhìn khơi một chập
Bầy bồ câu đã vụt cánh qua tường
Ta vẫn đứng nhọc nhằn thân gỗ đá
Chút nắng chào...ngày bóng xế...tà dương.../
Vài chiếc lá vàng xô mùa Thu đi mất
Em chải đầu, gở rối...chả băn khoăn
Hoa hồng leo, nở ra toàn nụ trắng
Rất đổi cô đơn...một bụi xương rồng
Ta khệnh khạng nhìn khơi một chập
Bầy bồ câu đã vụt cánh qua tường
Ta vẫn đứng nhọc nhằn thân gỗ đá
Chút nắng chào...ngày bóng xế...tà dương.../
ĐỢI CHỜ
Chờ và đợi nỗi buồn luôn gõ cửa
Bước vào tim...lê lết khối trông mong
Từ ngõ ngách...cõi hồn hoen lệ ứa
Nhớ thương ơi!...Tơ vướng...rối bòng bong!!




Đăng nhận xét